Ngày xưa có một chàng đánh cá trẻ tên gọi Cá dài. Chàng chỉ có một chiếc thuyền cũ kỹ phủ đầy rêu và một túp lều làm bằng sậy khô trên một hòn đảo ở giữa sông.
Một buổi sáng nọ, Cá Dài nhận thấy ban đêm có người đã đến đánh cắp cá và xé lưới đánh cá của mình ! Trong một tuần lễ người ấy đêm nào cũng đến. Cá Dài thử thức đêm, nhưng vì chàng làm việc ban ngày chàng đã ngủ thiếp đi cho đến sáng và khi chàng thức dậy thì kết quả giống như ngày hôm qua : ban đêm ai đó đã đến ăn cá và xé lưới đánh cá của chàng !
Một buổi sáng tinh mơ đầu tuần, Cá Dài nghe thấy một tiếng cười ở giữa sông. Chàng nhìn thấy đôi mắt to vàng giống y như đôi mắt của một con ếch to đùng đang nhìn mình. Tức giận, chàng đánh cá trẻ nhặt một hòn đá cuội và ném thẳng vào một trong hai con mắt vàng ấy. Một tiếng kêu thảm thiết làm rung chuyển con thuyền cũ kỹ đầy rêu bám và túp lều bằng sậy khô. Một con sóng khổng lồ đánh lên đảo làm tan vỡ con thuyền, đè sập túp lều, cuốn trôi Cá Dài ôm lấy được một thân cây.
Bám thân cây lênh đênh rất lâu như vậy, chàng trôi từ sông ra biển. Đến biển, sóng tiếp tục nhồi suốt ngày. Lúc ấy mặt trời lặn, chàng nhìn thấy một tòa lâu đài màu đen trên núi đá đen. Thân cây mắc cạn trên một bãi cát màu đỏ.
Cá Dài cảm thấy có kẻ nào nắm tóc mình và dựng đứng lên, kẻ nào đó nhìn mình bằng con mắt chột, kẻ nào đó nói với mình :
- Chàng trai, nhà ngươi không may rồi. Bởi ta là một con rồng. Nếu ngươi để ta ăn cá và xé lưới của ngươi ta sẽ chán ngấy, nhưng ngươi đã làm hỏng một con mắt của ta. Chính vì thế, sáng mai ta sẽ ăn thịt ngươi!
Con rồng kéo chàng xuống nhà bếp của tòa lâu đài đen. Ở đó nó nhốt chàng vào một cái chuồng trong khi các hầu gái đang làm việc. Xong nó đi nằm !
Hai người hầu gái, một người trẻ và người kia cùng có tên gọi là Khuy Vàng. Nhưng một người già và xấu xa, một người trẻ trung xinh đẹp. Khuy Vàng trẻ thì dịu hiền đến thế mà Khuy Vàng già thì độc ác. Khuy Vàng trẻ liếc trộm chàng Cá Dài than thở , nàng tiếc thương cho con người trẻ tuổi dễ thương thế kia trở thành món điểm tâm của rồng. Lúc đó, 12 giờ đêm đã điểm, Khuy Vàng trẻ đề nghị với Khuy Vàng già để cho chàng Cá Dài trốn thoát.
Khuy Vàng già giả vờ suy nghĩ :
- Chúng ta phải chạy trốn với chàng, bởi vì rồng sẽ báo thù chúng ta. Chị rất muốn giúp em. Chị biết rõ em yêu người đàn
Cá Dài hứa đem châu báu của rồng về, người ta giải thoát chàng, rồi chàng lẻn vào phòng ngủ của rồng. Những giây phút lê thê trôi qua. Trời sáng dần. Hai nữ Khuy Vàng hết hy vọng gặp lại Cá Dài ra khỏi phòng của rồng đem theo vương miện lông chim, thắt lưng vảy và dây chuyền ngọc bích.
Khuy Vàng già là mụ phù thủy. Mụ ta biến thành một con ngựa cái đen trên bãi cát đỏ, hai lỗ mũi ngựa phun ra lửa, móng guốc của nó nghiền nát sỏi đá thành tro bụi. Nó từ chối để chàng Cá Dài cưỡi trên lưng.
Ta cần Khuy Vàng trẻ để cầm vương miện, thắt lưng và dây chuyền. Mà Cá Dài đã quá lâu trong phòng ngủ của rồng và ta sẽ bị chất lên quá nặng nề ! Rồng sẽ bắt chúng ta lại một cách nhanh chóng !
Cá Dài dùng mưu mẹo :
-Ta biết có một kho châu rất lớn ở rất gần hòn đảo của ta, kho báu của rồng; nếu mi dẫn ta theo với mi, kho báu đó là của mi!
Khuy Vàng già thương tiền trên hết, mụ ta chấp nhận :
- Các người ôm ta thật chặt đi, ta chạy nhanh hơn gió, vó câu của ta sẽ lướt trên sóng. Nếu ta dừng lại trong chốc lát thôi, ta sẽ chết đuối vì ta không biết bơi !
Ngựa cái đen chạy nhanh như gió, khi mặt trời đứng bóng, Cá Dài quay lại và trông thấy có kẻ nào hoặc vật gì đó đang rẽ sóng xa xa đằng sau họ. Chàng thấy duy nhất một con mắt, màu vàng, hằn học đang nhìn họ.
Nhanh lên, mụ già, nhanh lên ! Rồng đằng kia kìa !
Ngựa đen cố gắng phi cũng chỉ nhanh như gió, rồng đang đến gần … Thình lình vương miện lông chim bay ra …Chạm vào nước biển, những lông chim biến thành ngần ấy con chim đủ mọi màu sắc. Trong tiếng gầm giận dữ, rồng biến thành ó biển bắt lại mỗi con chim trong số những chim đỏ, xanh, vàng, xanh lá, tím, cam !
Mụ Khuy Vàng không vừa lòng, mụ hí lên tức giận :
- Vương miện của ta !
- Bỏ đi, mụ già, bỏ đi ! Mụ còn thắt lưng, ngọc bích và thoát chết !
Sông không còn xa, chàng Cá Dài quay lại và nhìn thấy vật gì đang rẽ nước đằng xa phía sau họ. Chàng thấy một con mắt duy nhất, màu vàng đầy nỗi căm giận nhìn bọn họ ! Nhanh lên, mụ
1. 12/03/2012
mang hej Yïh, hihihi, fonhg khups no tagweh...
Traduction: là dur pour moi, hihihi, je passe la page.
Date de dernière mise à jour : 02/07/2021
1. Par UneMarseillaise le 18/05/2016
Bonjour, demain je dois passer en oral sur ce poème, mais j'aimerais savoir de quoi parle t'il je ne ...
2. Par UneMarseillaise le 18/05/2016
Bonjour, demain je dois passer en oral sur ce poème, mais j'aimerais savoir de quoi parle t'il je ne ...
3. Par ruan le 27/04/2016
nous n'arrivons pas à lire le coté Français de la page traduction du provençale dommage
4. Par Ihssane le 20/04/2016
Woow c'est magnifique